Gửi chị, mẹ Nhật Linh,
Em là một người mẹ, và cũng là một độc giả bình thường vừa qua có theo dõi vụ án của Nhật Linh từ đầu tới cuối.
Quả thật tuy em không phải là mẹ hay người thân của con mà em còn thấy bàng hoàng, đau xót trước sự ra đi của con, hung thủ quá dã man và tàn độc huống chi chị là mẹ, chắc tim chị giờ đang đau lắm phải không?
Em hiểu!
Và rồi em tình cờ biết được facebook chị, lặng lẽ theo dõi chị. Em chỉ xem thôi chứ không dám kết bạn hay nói bất cứ chuyện gì với chị, vì em sợ mình lại làm chị đau thêm lần nữa, nỗi đau mà không gì có thể làm lành hay xoa dịu được trừ khi thiên thần xinh xắn Nhật Linh sống dậy! Nhưng điều đó là không thể.
Rồi em lần xem hình ảnh của con trên facebook chị, quả thật con đáng yêu và xinh xắn quá chị ạ, nhìn những bức ảnh con cười tươi trong quá khứ, rồi em chợt nhớ đến Nhật Linh hiện tại tự dưng khóe mắt bỗng cay cay như thể đó cũng là nỗi đau của mình.
Nhất là đọc bài thơ chị post cho con mà thấy lòng chùng lại.
GIÃ TỪ
Linh con ơi! Đất Mẹ hiền ấm áp.
Đón con về khi con đã hoá thân.
Hoá thành mây bay lượn khắp bầu trời.
Hoá thành gió thổi làn không khí mát.
Về nhà mình trên quê hương đất Việt.
Sau bao ngày con theo mẹ mưu sinh.
Tuổi ấu thơ con chưa vướng bụi trần.
Sớm giã từ để ra đi vội vã.
Tám mùa Xuân trong con tràn ánh nắng.
Và một mùa Xuân nữa mới vừa qua.
Chưa kịp vui chưa kịp hớn hở cười.
Khi tấm vé không khứ hồi trở lại.
Con đã đáp chuyến bay.
Từ biệt những thầy cô cùng bè bạn.
Từ biệt những người quen trong xóm nhỏ.
Con vẫy chào, người người khóc tiễn đưa.
P/S: Mẹ chỉ ngỡ là con đang đi chơi đâu đó rồi lại về với mẹ phải không con?
Ảnh Facebook mẹ Nhật Linh
Sáng nay em lại vào xem facebook chị, chị đừng trách em tò mò hay gì nhé! Chỉ là em muốn quan tâm chị theo cách của em thôi, âm thầm và lặng lẽ. Và em thấy chị chia sẻ lại hình ảnh của con 3 năm trước. Chị chỉ nói 1 câu ngắn gọn: “Nhật Linh 3 năm trước” rồi chia sẻ bức ảnh con cười thật tươi như thiên thần. Chỉ 1 câu ngắn gọn thôi chị ơi, mà em đọc được trong đó là nỗi đau đớn dài bất tận. Em hiểu không phải chị kiệm lời không viết những lời ủy mị thương nhớ con, mà chị sợ điều đó sẽ làm mình gục ngã không đứng dậy được nữa phải không, và Nhật Linh ở nơi xa kia cũng chẳng an lòng!
Kẻ thủ ác cuối cùng cũng được tìm ra và hắn chắc chắn sẽ phải đền tội ác tày trời của mình âu đó cũng là một sự an ủi cho những mất mát của chị, và Nhật Linh ở thế giới bên kia cũng sẽ ngủ ngoan, nhanh chóng về cõi cực lạc!
Chị ơi, thương chị lắm, chị cố gắng lên chị nhé. Con gái sẽ luôn ở mãi bên chị, vì vậy chị hãy vượt qua và sống tiếp để con an lòng chị nhé!
Em mong chị sẽ luôn là người mẹ mạnh mẽ!
Theo WTT